ám bức những đêm trắc trở .

Wiki Article

Mỗi tối đến, khi bóng đêm buông xuống, nỗi sợ hãi chìm sâu trong tâm trí tôi. Những hồi ức ám ảnh ngày xưa quay lại như những cơn gió lạnh lẽo thổi qua hồn tôi. Tôi tìm kiếm cách để lẩn tránh, nhưng nỗi sợ hãi vẫn bám chặt tôi suốt đêm dài. Giấc ngủ trở nên xa xỉ, chỉ là một giấc mơ vắng bóng.

Nhưng, điều duy nhất Ấu dâm đáp lại tôi là một sự im lặng lạnh lẽo, như đang giải thoát tôi vào vực thẳm tuyệt vọng.

ngợi hồn thơ bâng khuâng, tim đau thương

Chợt nghe tiếng hát xa xăm, lòng ta chợt lay động. Cơn gió nhẹ nhàng qua kẽ lá, mang theo hương vị da diết của một thuở xưa cũ . Mỗi giai điệu như tiếng lòng thổ lộ , khơi gợi hoài niệm sâu lắng. Những nỗi buồn ùa về, in đậm trong tâm trí. Ta mỉm cười dõi theo làn mây trắng bàng bạc trên nền trời thăm thẳm .

Mây như đang gợn sóng , mang theo nỗi nhớ tha thiết . Ta lắng nghe, để lòng hồn ngập tràn trước sự tĩnh mịch của thiên nhiên.

bất ngờ lọt vào lưới tình

Đôi khi cuộc sống thật lạ lùng. Khi ta mong chờ một hạnh phúc, thì/và/nhưng rồi, tình yêu lại xuất hiện một cách không ngờ. Như một lập trình của số phận, ta nắm bắt/nhận ra rằng mình đã chìm đắm/từng bị/đã lọt/hấp dẫn vào lưới tình.

Cuộc đời phũ phàng

Chân trời hồng trần bao giờ cũng đầy rẫy nỗi buồn. Nơi đây, trái tim thường bị cuốn theo dòng chảy lạc lối, tìm về {những gì đẹp đẽ|sự lãng mạn|cơn mưa). Con người chìm vào nỗi buồn, lối sống lạc lõng.

Cũng chính vì vậy, sự thật càng phải nhìn nhận vào mỗi khoảnh khắc. Để nuôi dưỡng ngọn lửa niềm tin, hãy chọn lọc.

Chân trời ngàn đời yêu thương, khắp cõi thời gian chờ đợi

Cứ mỗi lứa tuổi/khoảnh khắc/thời điểm trôi qua, trái tim ta lại bâng khuâng/rộn rã/thiết tha về hạnh phúc/tình yêu/đợi mong. Dù bao nhiêu thời gian đã trôi qua, tình yêu vẫn nồng cháy, niềm mong ước/hình dung về tình nhân vẫn khuấy động/làm tim ta rung động/giấc mộng.

Ta tin/Tôi nguyện/Mỗi tâm hồn sẽ lên tiếng gọi tên nhau, {vượt qua mọi gian trở/luôn mãi bên nhau/trở thành câu chuyện tình đẹp nhất.

lòng người bộc lộ muôn cung bậc

Trên đời này, nhân loại đều mang trong mình một sự mênh mông cảm xúc. Cũng chính vì thế mà lòng người luôn luôn di động, thoát xa muôn cung bậc. Có lúc, lòng người lấp lánh như hương đồng sớm mai. Còn lúc khác, lòng người lại trở nên tối tăm như bóng đêm.

con người nên dành thời gian để cả những cung bậc tốt đẹp lẫn những thăng trầm của cuộc sống.

Report this wiki page